Jump to content

Chuyện phiếm: Lệnh tróc nã


xứ việt
 Share

Recommended Posts

maxresdefault.jpg

 

Thanh Huyền

Tác giả gửi tới Dân Luận

Dì Ba cà phê hôm nay mở quán sớm. Chú Sáu và Tư xe ôm là khách mở hàng. Chưa kịp ngồi xuống, chú Sáu nghe văng vẳng từ xa thằng nhỏ bán báo rao: Tróc nã quốc tế Trịnh Xuân Thanh. Tin nóng hổi bà con ơi! Báo đây, báo đây!

Chú Sáu khoát tay, gọi thằng nhỏ lại gần nói:

- Mày rao kiểu này, làm tao nhớ đến bộ phim “Biệt động Sài Gòn”. Bán cho chú 1 tờ Tuổi trẻ.

Tư xe ôm thấy vậy, cũng định mua tờ báo Thanh niên. Nhưng bị chú Sáu cản lại.

- Sao vậy chú?

Chú Sáu từ tốn nói:

- Sao trăng gì! Báo nào cũng đăng cùng một tin như nhau. Đều cùng truy nã Trịnh Xuân Thanh. Có phải truy nã thằng khác đâu. Mua chi tốn tiền. Chú đọc xong, đưa cháu đọc rồi chuyển cho chị Ba xem. Thế có phải mọi người đều được “quán triệt” không.

Dì Ba ngồi bên vỗ tay khen:

- Anh Sáu nói chí phải!

Chỉ có thằng nhỏ bán báo là mặt buồn buồn. Nhưng được dì Ba làm cho ly cà phê sữa đá tính tiền vào bàn của chú Sáu. Thế là nó nhanh chân chạy ra chợ, giọng rao khác đi: báo Tuổi trẻ truy nã Trịnh Xuân Thanh. Báo Thanh niên khởi tố Trịnh Xuân Thanh. Báo Pháp luật khám xét nhà ông Thanh. Báo ... đây, báo đây... Tiếng rao của nó làm mọi người xung quanh không nhịn được cười.

Giở tờ báo ra, chú Sáu liền hỏi:

- Chị Ba biết ông Thanh bị truy nã là ai không? Thằng Tư chắc nó thuộc lòng lai lịch của thằng cha này rồi. Không cần phải hỏi.

Dì Ba đáp:

- Ai mà không biết ông Thanh Lexus. Phó Chủ tịch mà đi xe ô tô sang hơn cả Tổng Trọng.

Chú Sáu nghe xong, vỗ đùi khen dì Ba nắm bắt thời sự rất kịp thời.

Thằng Tư nhanh nhẩu xen vào:

- “Ăn” hơn ba ngàn tỉ. Đi Lexus là vẫn còn bèo.

Chú Sáu nghe vậy, liền lắc đầu:

- Thằng Tư chỉ nói đúng một nửa. Ông Thanh đúng là có “ăn” số tiền trên. Nhưng sau cái ăn là cái “chia” thì không thấy báo đài nào nhắc đến. Dân gian thường nói ghép từ ăn chia đi cùng nhau là vậy.

Tư xe ôm nghe xong, liền bảo:

- Thế báo chí nói oan cho ông ta quá! Đổ vấy hết lên cho một người để bị mang tiếng “ăn khủng”. Vậy sao tay Thanh này không lên tiếng kêu oan?

Chú Sáu giải thích:

- Oan cái mẹ gì! Chuyện thâm cung bí sử ấy mà. Lợi ích nhóm cả. Lên voi xuống chó là chuyện thường tình. Chính trường như chiến trường. Mạnh được yếu thua. Kẻ thua thì “chạy” tạm lánh một thời gian cho nguội chuyện là thượng sách.

Dì Ba và thằng Tư nghe chú Sáu phân tích cứ như đang xem bộ phim kiếm hiệp Trịnh – Nguyễn diễn nghĩa với đủ loại kế sách thi triển với nhau. Chú Sáu nói tiếp:

- Báo chí đăng tin tróc nã ông Thanh giống như là diệt cùng đuổi tận vậy. Gặp đâu “chém” (bắt) đó. Nhưng trong cuộc phân tranh này, người bị tróc nã chưa chắc là kẻ thua cuộc hoàn toàn. Chó cắn cùng đường. Biết đâu ông Thanh đã tìm được kế sách đối phó nhằm chuyển bại thành hòa.

Thằng Tư lại thắc mắc:

- Sao lại là hòa, mà không thắng ngược?

Chú Sáu vẫn giọng điềm đạm:

- Đúng là thằng Tư biết một mà không biết mười. Đều là diễn tuồng cả mà thôi. Kịch bản được đẩy lên cao trào. Sau đó từng phân đoạn cho thấy sự cao tay của đạo diễn. Diễn viên đôi lúc diễn cương nhưng không được diễn ẩu. Cuối cùng kéo màn. Kẻ xấu thì vẫn bị tróc nã. Kẻ tốt làm anh hùng. Chứ nếu bắt được kẻ xấu về quy án, nó lại khai tuốt ra hết. “Hôm nay là anh hùng nhưng ngày mai có thể là kẻ trộm”. Tao nhớ thằng nào từng phát biểu câu này ở đâu trên báo này nè.

Hoan hô chú Sáu. Tất cả khách uống cà phê đứng lên vỗ tay tán thưởng. Chú Sáu không hổ danh cao thủ trong các cao thủ.

Từ xa, thằng nhỏ bán báo vẫn còn một xấp trên tay và miệng lại rao: báo đây, báo đây! Vẫn chưa bắt được Trịnh Xuân Thanh. Báo đây, báo đây...!

(Dân Luận)

Link to comment
Share on other sites

Guest
Reply to this topic...

×   Pasted as rich text.   Paste as plain text instead

  Only 75 emoji are allowed.

×   Your link has been automatically embedded.   Display as a link instead

×   Your previous content has been restored.   Clear editor

×   You cannot paste images directly. Upload or insert images from URL.

 Share


×
×
  • Create New...